Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2016

NHỮNG MÓN ĂN TRUYỀN THỐNG TRONG ĐÊM NOEL

Tôi không có đạo nhưng năm nào đến Noel cũng trưng bày một tí cho giống với người ta và con gái tôi dù không có đạo nhưng nó đã học và tốt nghiệp ở một trường đạo dành cho nữ sinh, Killester College ở Springvale nên dù muốn dù không cũng có khá nhiều liên hệ với đạo Thiên Chúa. 

Hồi thời học sinh còn ở Việt Nam, Noel là tôi hay theo mấy đứa bạn có đạo đi nhà thờ và tối thì đến nhà tụi nó để ăn ké "rề-vi-dong" (Le Réveillion, Réveillon de Noël) dường như có món gà lôi hầm gì đó. Gà lôi với tôi thì không có gì xa lạ lắm. Khoảng thời gian học Nông Lâm Súc Cần Thơ, tôi có thằng bạn thân, nhà nó ở Tân Quới, Cái Vồn bên kia sông Hậu. Tôi hay theo nó về nhà thứ Bảy và ở chơi đến Chủ Nhật mới về Cần Thơ mà gần như là mỗi tuần đều như thế. Qua nhà nó thì thôi trái cây ăn tới đã, cơm thì vịt xiêm, cá nuôi, gà và đôi khi là gà lôi vì nhà nó có một đàn gà lôi nhiều lắm. Hồi đó món nào cũng ngon vì lạ dù ở vườn nấu nướng không cầu kỳ, khi luộc ,khi kho, khi xào sả ớt,..vậy mà ngon, mà thèm.

Ngày nay ở Úc, thời gian đầu, khi BBQ tôi có mua gà lôi về quay hay nướng thì lại không thấy ngon mà còn cảm thấy tanh tanh nữa, chắc tại không biết ướp nhưng khi đi nhà hàng Úc thì cũng vậy, không cảm thấy ngon. Có lẽ khi cuộc sống quá đầy đủ thì khẩu vị cũng biến theo. Hôm nay có bài viết về những món ăn truyền thống trong đêm Giáng Sinh, những món này chắc chắn là tôi không biết làm rồi nhưng trong những siêu thị của Úc thì đồ làm sẵn đã lên kệ bán gần tháng trước. Món gì cũng có.



Bây giờ mời mọi người cùng đọc, ai biết làm thì làm và nếu ai không biết thì vào siêu thị mua ngay trong hôm nay:


Những món ăn truyền thống không thể thiếu trong đêm Giáng sinh

Rất nhiều món ăn truyền thống của ngày lễ Noel đang chờ bạn khám phá đấy! Đây là những món ăn truyền thống không thể thiếu trong ngày Giáng sinh, mỗi nước mỗi khác bạn nha!

1. Gà Tây


Còn gì hạnh phúc bằng thưởng thức miếng thịt gà thơm phức, nóng hổi trong cái giá lạnh của tháng 12?


Sẽ không còn là Noel nữa, nếu trên bàn ăn không có món này: Gà Tây (Turkey). Gà Tây được nhà thám hiểm Sebastian Cabot đem về Anh vào thế kỷ thứ XVI. Sau đó, gà Tây quay trở thành món ăn phổ biến của người dân Anh mỗi dịp Giáng Sinh.

Nó nổi tiếng đến nỗi năm 1843, nhà văn Anh Charles Dickens đã đưa món này vào tác phẩm kinh điển A Christmas Carol của mình. Món ăn này lan truyền sang Úc từ năm 1788. Và dần dần nó đã trở thành một món không thể thiếu mỗi khi Giáng Sinh đến. Còn gì hạnh phúc bằng thưởng thức miếng thịt gà thơm phức, nóng hổi trong cái giá lạnh của tháng 12.

2. Bánh khúc cây

Bánh khúc cây là món ăn giáng sinh truyền thống đấy nhé

Ngày xửa ngày xưa, trong lễ hội Yule (lễ hội của người Scandinavia cổ), người ta phải chuẩn bị một khúc gỗ lớn và đốt lên trong suốt 12 đêm để đón chào sự trở lại của thần mặt trời. Người dân tin rằng họ sẽ gặp điềm gở nếu thân cây cháy trước lúc kết thúc lễ hội.

Món này cũng được yêu thích ở nhiều nơi trên thế giới

Vì thế ngày nay, mỗi khi tới Giáng sinh, chúng ta lại có một ổ bánh kem chocolate nâu hình khúc gỗ như để tưởng nhớ nghi lễ này. Người ta còn rắc thêm chocolate trắng lên để tượng trưng cho tuyết. Chuẩn bị chiếc bánh này chắc chắn sẽ đỡ tốn thời gian hơn khúc gỗ Yule xưa kia nhiều.

3. Kẹo que bạc hà



Giống như Trung thu phải có đèn lồng, Noel phải có kẹo gậy để chơi
Thật buồn nếu Noel không có món kẹo này đấy bạn ạ! Đó là những chiếc kẹo hình gậy với những đường xoắn hồng, hay xanh lá cây rât hấp dẫn đấy. Cách đây rất lâu, kẹo cây thẳng và chỉ có màu trắng. Nhưng vào khoảng năm 1670, trưởng đội hợp xướng Cologne Cathedral đã thử làm một chiếc kẹo hình gậy. Ông mang tặng cho những người chăn cừu và ca sĩ của mình. Vào thế kỷ thứ XIX, người ta thêm những vằn đỏ và vị bạc hà vào kẹo.

Loại kẹo này chủ yếu được dùng làm trang trí cây thông noel

Thực ra cũng còn nhiều câu chuyện xung quanh hình dáng cây kẹo lắm. Có vẻ thật nhất là màu trắng thể hiện cho sự trong trắng và thánh thiện của Chúa Jesus. Và có một sọc đậm tượng trưng cho máu của Chúa. Bạn sẽ thấy rằng khi lật ngược cây gậy theo bản chữ cái tiếng Anh, cây kẹo bạc hà sẽ có hình chữ J, chữ cái đầu tên của Chúa Jesus.

Giờ đây mỗi dịp Giáng sinh, chiếc kẹo hình cây ba-toong với những vằn trắng, đỏ rất ngon và vui mắt này trở thành thức quà hấp dẫn đối với trẻ em từ đó.

4. Bánh gừng

Bánh gừng ngon nhất khi ăn vào mùa Giáng Sinh

Từ lâu, người Châu Âu đã làm những chiếc bánh gừng nho nhỏ với biểu tượng Mặt Trời để mừng ngày Đông Chí. Nếu ngày ấy, chiếc bánh chỉ đuợc làm bằng gừng, đường, vụn bánh mỳ, quả hạnh và trái cây...

Đến thế kỉ 16, người Anh thay vụn bánh mỳ bằng bột, thêm trứng, thêm vị ngọt...và chiếc bánh gừng được mọi người yêu thích hơn, kể cả đến tận bây giờ. Những người thợ làm bánh trước đây thường làm nên những chiếc bánh hình dạng khác nhau. Chiếc bánh gừng hình người đầu tiên do nữ hoàng Elizabeth I khởi xướng, bà đã tặng cho các khách mời của mình những chiếc bánh gừng có hình giống như họ.

Ngày nay, Đức là quốc gia chuộng bánh gừng nhất thế giới. Chính các nghệ nhân người Đức đã phát triển thêm nhiều cách trang trí bánh gừng. Phải kể đến là xây nhà bánh gừng. Ý tưởng này được lấy cảm hứng từ câu chuyện của anh em nhà Grimm về Hansel và Gretel. Và từ đó cho đến nay, trên khắp thế giới, đã có rất nhiều cuộc thi làm nhà bánh gừng to nhất, đẹp nhất được tổ chức.

Ngôi nhà trong chuyện cổ Grimm này bạn!

Nuremberg, Đức là nơi làm bánh gừng nổi tiếng nhất. Chiếc bánh gừng Lebkuchen được làm công phu với lớp phủ vàng, kem lạnh. Ngày nay, bánh gừng Lebkuchen vẫn còn được bán tại Nuremberg. Nó được xem là loại bánh gừng nổi tiếng nhất thế giới.

5. Bánh pudding

Pudding như gà Tây quay, không có đó không phải là Noel
Bữa tiệc Giáng Sinh sẽ không còn ngon nếu thiếu chiếc bánh pudding thơm lừng, béo ngậy. Tuy nhiên, bánh pudding ngày nay không giống ngày xưa lắm đâu. Vào khoảng thế kỷ 15, pudding được làm từ mận, rượu vang, thịt bê thái nhỏ, vụn bánh mỳ, thảo dược, hành rau, trái cây khô và gia vị.

Nhưng đến khoảng thế kỷ thứ 16, các loại rau và thịt dần được thay thế. Đến thế kỷ thứ 19 thì thành phần và vị của nó rất gần với bánh pudding ngày nay. Người ta còn cho vào bánh vài hạt đậu hoặc đồng xu và tin rằng người ăn phải phần bánh này, sẽ gặp may mắn cả năm.

6. Đùi lợn muối Giáng Sinh

Đùi lợn muối Giáng Sinh ăn rất tuyệt

Thật tuyệt vời khi được thưởng thức món này. Miếng thịt dai dai, bùi bùi mùi khói, đầm đậm vị muối, và phần bì ngậy ngậy, đã làm mê hoặc bao người trong bữa tiệc Giáng Sinh. Món ăn này bắt nguồn từ truyền thống của người Na-uy, với nguyên liệu chính là thịt lợn rừng. Trong mùa Giáng sinh, người ta thường hay vừa ăn loại thịt này, vừa thưởng thức các bài ca giành riêng Giáng sinh.

7. Bánh nhân thịt

Món quen nhưng vẫn thật đặc biệt trong Noel
Có lẽ món này không lạ lẫm với nhiều người lắm. Nhưng nó lại là một món không thể thiếu trong Noel. Chiếc bánh như một "cái túi" đựng bên trong nào thịt băm, nào trái cây và chút đường, chút gia vị đặc biệt... Món ăn như mong ước của bao người, luôn được hạnh phúc, no đủ, tròn đầy như chiếc bánh này vậy

8. Bánh pate


Loại bánh từng chỉ giành cho vua chúa

Đây lại là một món bánh đặc biệt nữa. Nhân bánh không phải là pate bình thường làm từ lợn hay gan ngỗng đâu bạn nhé. Mà thành phần chính là tim, gan, óc.... đại loại là tất tần tật mọi thứ của hươu, nai đó. Món ăn này từng là sự lựa chọn hàng đầu của tầng lớp quý tộc thời xưa đấy. Loại bánh này chỉ thực sự được nhiều người biết đến từ thế kỉ 17 thôi.

9. Kẹo bi


Kẹo bi ngòn ngọt siêu hấp dẫn các em bé

Kẹo bi cũng như kẹo cây, không thể thiếu trong Noel bạn à, chỉ có điều không được nổi tiếng như người anh của nó thôi. Không như kẹo gậy, kẹo bi có nhiều vị khác nhau lắm. Loại kẹo này cũng hấp dẫn các em bé vô cùng vì vị ngọt hấp dẫn, và có hình tròn xoe xinh yêu như quả trứng chim vậy.

10. Súp


Một món súp ngon, chuẩn bị công phu cũng như một lời chúc đặc biệt trong đêm Noel vậy.

Súp là món ăn quen thuộc hàng ngày, và tất nhiên không thể vắng mặt trong bữa tiệc Noel. Tùy vào khẩu vị mỗi gia đình, người nấu sẽ lựa chọn và chế biến món súp thích hợp nhất. Còn tại sao món súp lại được dùng trong bữa tiệc Giáng sinh? Thì câu trả lời là đó là một món khai vị hấp dẫn, và nó mang ý nghĩa mong muốn sức khỏe dồi dào cũng như thành công sẽ đến với mọi người.

Theo lamsao.com

ĐỨA CON VÔ TỘI

Làm người có ai có thể tự hào là mình chưa từng làm điều gì sai trái. Cái quan trọng nhất là biết nhận lỗi và sửa đổi chớ không đổ thừa trách nhiệm cho người khác, không ngụy biện. Trong "Chuyện bên lề số 503" Việt Thảo đọc một bài hơi dài nhưng cảm động nhưng nó cho ta một bài học sâu sắc. Có lẽ bạn cũng đã từng làm sai, đi lầm đường, nhưng chỉ cần có lòng sửa lỗi thì bạn có thể “bình thản mà đối mặt với tương lai”!

Đứa con vô tội và nỗi đau của người mẹ khi phải nói ra sự thật

Vì muốn cứu cô con gái bị bệnh máu trắng, hai vợ chồng đã nói ra một bí mật đau lòng… Đọc xong câu chuyện, bạn có thể tha thứ cho người đàn ông da đen nọ không?

Cuối năm 2002, trên một số trang báo của Ý đã xuất hiện một thông báo tìm người rất đặc biệt:

Ngày 17/5/1992,

Ở bãi đậu xe đường số 5, khu thương nghiệp thành phố Avenue, một người phụ nữ da trắng bị một chàng trai da đen cưỡng hiếp. Không lâu sau, người phụ nữ kia đã sinh ra một bé gái da đen. Cô và chồng đã không chút do dự mà gánh vác trách nhiệm nuôi dưỡng bé gái này.

Tuy nhiên điều không may chính là, hiện tại cô bé bị bệnh máu trắng, cần phải làm phẫu thuật cấy ghép tủy gấp, ba ruột của cô bé chính là niềm hy vọng duy nhất để cứu sống cô, hy vọng người năm xưa sau khi đọc được lời nhắn này, hãy mau chóng liên hệ với bác sĩ Adrew làm việc tại bệnh viện Elizabeth.


Bản tin tìm người này đã dấy lên một làn sóng dư luận trong xã hội

Tiêu điểm thắc mắc của mọi người chính là: “Người da đen này sẽ đứng ra hay không?”.

Hiển nhiên anh ta sẽ phải đối mặt với hai sự lựa chọn, nếu đứng ra, anh ta sẽ đối mặt với việc mất hết danh dự, gia đình tan nát; nếu giữ im lặng, anh ta một lần nữa sẽ phạm phải tội lỗi… không thể tha thứ được mua trả góp

Đây là một câu chuyện có thật, và câu chuyện này sẽ có kết cục như thế nào? Đối diện với một kẻ cưỡng gian… Bạn có tha thứ cho anh ta không? Xin hãy xem tiếp…

Cô bé bị bệnh máu trắng liên quan đến một bí mật …



Ở một khu dân cư thuộc thành phố Foyer nước Ý, Marda 35 tuổi là người phụ nữ luôn bị mọi người xì xào bàn tán. Bởi cô và chồng cô Peters đều là người da trắng, nhưng trong hai đứa con của họ, lại có một đứa là da đen.

Hiện tượng kì quặc này đã khiến cho những người hàng xóm bên cạnh không khỏi cảm thấy tò mò, Marda luôn cười nói với họ rằng, do bà nội của mình là người da đen, ông nội là người da trắng, nên đứa con gái Monica mới xuất hiện sự lại giống như vậy chuyện lạ

Để tìm tủy xương thích hợp, bí mật này không còn che đậy được nữa…

Mùa thu năm 2002, cô bé da đen Monica liên tục bị sốt cao. Cuối cùng bác sĩ Andrew chuẩn đoán Monica bị bệnh máu trắng, biện pháp chữa trị duy nhất là làm phẫu thuật cấy ghép tủy.

Bác sĩ phân tích: “Hết thảy những người có quan hệ huyết thống với Monica, hãy đến bệnh viện để làm xét nghiệm tủy xương, bởi những người như vậy là dễ dàng tìm được mẫu tủy thích hợp nhất, cả nhà và người thân họ hàng của hai bên, tốt nhất đều nên đến bệnh viện để làm xét nghiệm”.

Nghe thông báo này, mặt Marda bỗng tái nhợt, nhưng vẫn bảo cả nhà đến làm xét nghiệm tủy xương, kết quả không có ai thích hợp cả.

Bác sĩ lại nói với họ, tình huống giống như Monica, tỉ lệ để tìm được tủy thích hợp thật sự là rất nhỏ.

Bây giờ vẫn còn một biện pháp hữu hiệu nhất, chính là Marda và chồng cô sinh thêm một đứa bé nữa, lấy máu trên cuống rốn của đứa bé này truyền cho Monica.

Hai vợ chồng này nghe xong, im lặng một hồi lâu… Cuối cùng họ nói: “Cho chúng tôi thời gian suy nghĩ”.

Thật không ngờ…

Buổi tối Thứ Hai, bác sĩ Andrew đang trực ban, bỗng cửa phòng bị đẩy ra, là vợ chồng Marda.

Marda cắn chặt môi, chồng cô Peter nắm chặt lấy tay cô, vẻ mặt nghiêm túc nói với bác sĩ: “Chúng tôi có một chuyện muốn nói với ông, nhưng ông hãy hứa là sẽ giữ bí mật cho chúng tôi, bởi vì đây chính là bí mật lâu năm của vợ chồng chúng tôi”.

Ông bác sĩ trịnh trọng gật đầu.

Hai vợ chồng nói ra bí mật giấu kín lâu nay…



“Chuyện xảy ra vào tháng 5/1992. Lúc đó, con gái lớn của chúng tôi Jelena đã được 2 tuổi, Marda làm việc trong một quán ăn, đến 10 giờ tối mỗi ngày mới được về nhà.

Buổi tối hôm đó trời mưa rất to, khi Marda tan ca trở về thì trên đường đã gần như không còn ai nữa.

Khi đi ngang qua một bãi đậu xe bị bỏ hoang, Marda nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân, cô sợ hãi quay đầu lại nhìn, thì thấy một chàng trai da đen đang đứng phía sau cô. Anh ta tay cầm một khúc cây, đánh cô ngất đi, và làm nhục cô.

Đợi đến khi Marda tỉnh lại, loạng choạng trở về nhà thì đã hơn một giờ sáng, tôi lúc đó tựa như đã phát điên lên, xông ra ngoài để tìm người da đen kia tính sổ, nhưng từ sớm đã không có một bóng người nào ở đó cả.

Buổi tối hôm đó, hai vợ chồng chúng tôi ôm nhau khóc thảm thiết, cả bầu trời dường như đều đã đổ sập xuống”.

Kể đến đây, mắt của Peter ướt nhòe.

Anh kể tiếp: “Không lâu sau đó, Marda phát hiện mình đã mang thai.

Chúng tôi vô cùng sợ hãi, lo sợ rằng đứa con này chính là của người da đen kia. Marda muốn phá bỏ cái thai này đi, nhưng lòng tôi vẫn ôm một tia hy vọng, biết đâu đứa bé trong bụng này chính là con của chúng tôi thì sao.

Cứ như vậy, chúng tôi đã thấp thỏm chờ đợi mấy tháng.

Tháng 3/1993, Marda hạ sinh một bé gái, là da đen. Chúng tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng, cũng từng nghĩ rằng sẽ đem đứa bé này giao cho viện mồ côi, nhưng mỗi lần nghe thấy tiếng khóc của nó, chúng tôi lại không nhẫn tâm.

Chúng tôi quyết định sẽ đối xử tốt với cô bé này ……….

Nói cho cùng thì Marda cũng đã mang thai nó, nó cũng là một sinh mệnh mà. Tôi và Marda đều là những tín đồ Cơ Đốc thành kính, sau cùng chúng tôi đã quyết định nuôi dưỡng nó, đặt tên cho nó là Monica”.

Khóe mắt của bác sĩ Andrew cũng đã cay cay, ông cuối cùng đã hiểu vì sao đôi vợ chồng này lại sợ sinh thêm một đứa con như vậy.

Ông gật đầu tựa như đang suy nghĩ: “Nếu đã như vậy, dẫu cho ông bà có sinh thêm 10 đứa nữa, cũng rất khó sinh ra được đứa bé có tủy xương thích hợp với Monica!”

Ông nhìn Marda, như thử thăm dò, nói: “Ông bà phải tìm được cha ruột của Monica, nói không chừng tủy xương của anh ta, hoặc tủy xương của con cái anh ta có thể thích hợp với Monica”.

“Nhưng… ông bà có bằng lòng để cho anh ta xuất hiện trong cuộc đời mình lần nữa hay không?”

Marda nói: “Vì con, tôi bằng lòng tha thứ cho anh ta, nếu như anh ta chịu bước ra để cứu đứa bé, tôi thề sẽ không khởi tố anh ta”.

Bác sĩ Andrew không khỏi chấn động sâu sắc bởi tấm lòng lòng thương con của người mẹ này.

Bản tin tìm người đặc thù này đã dấy lên một làn sóng hiến tủy khắp cả nước. Nhưng trong biển người mênh mông, huống hồ chuyện đã nhiều năm như vậy, biết đi đâu để tìm tên cưỡng gian năm xưa?

Marda và Peter suy nghĩ hết lần này đến lần khác, quyết định dùng hình thức giấu tên, để đăng một bản tin tìm người trên báo.


Tháng 11/2002, trên các tạp chí thành phố Foyer đều đăng một bản tin tìm người đặc biệt như miêu tả ở trên, bản tin khẩn cầu kẻ cưỡng gian đó hãy bước ra, vì đó là hy vọng cuối cùng đối với mạng sống của bé gái bị bệnh máu trắng đáng thương kia.

Bản tin vừa được đưa ra đã gây nên tiếng vang mạnh mẽ trong xã hội. Thùng thư và điện thoại của bác sĩ Andrew mỗi ngày đều không thiếu những cuộc gọi khắp nơi trong nước, mọi người tranh nhau dò hỏi người phụ nữ này là ai, họ rất muốn được gặp cô, hy vọng có thể chung tay giúp đỡ cô.

Trên các báo của thành phố Foyer đều đăng một bản tim tìm người đặc biêt. (Ảnh minh họa)

Nhưng Marda đã cự tuyệt sự quan tâm của mọi người, cô không muốn tiết lộ họ tên của mình, càng không muốn để cho người khác biết Monica chính là con gái của kẻ cưỡng hiếp kia.

Nếu như bạn là người da đen kia, bạn sẽ làm thế nào?

Lúc này giới truyền thông đối với kết cục của sự việc này đã tiến hành thảo luận trước. Các trang của tờ La Mã bình luận: “Người đàn ông da đen này sẽ xuất hiện không? Nếu như người đàn ông da đen này dũng cảm bước ra, vậy chúng ta sẽ nhìn nhận và đối đãi anh ta như thế nào? Pháp luật của chúng ta nên trừng phạt anh ta như thế nào?”

Anh ta vì tội ác của ngày hôm qua mà nhận sự trừng phạt, hay là vì sự dũng cảm của ngày hôm này mà nhận được lời tán dương?

Tin tức Foyer tiếp tục được đăng tải: “Nếu bạn là người đàn ông da đen đó, bạn sẽ làm thế nào?”

Những thảo luận này, đã khởi lên một làn sóng tranh luận khó cả đôi đường đối với quần chúng độc giả rộng lớn.

Tình mẹ thương con này đã cảm động vô số người, cũng đã tình cờ giúp đỡ những bệnh nhân khác


Cai ngục ở vùng đó cũng tích cực giúp đỡ Marda. Họ đã cung cấp danh sách tội phạm từ sau năm 1992 cho bệnh viện, bởi người da đen trong thành phố này rất ít, vậy nên, kể từ 10 năm trước thì tội phạm da đen cũng không nhiều.

Họ nói với Marda rằng: “Mặc dù có một số tội phạm năm đó không phải vì phạm tội cưỡng hiếp và bị tuyên án, nhưng cũng có khả năng từng làm qua những chuyện như vậy”.

Có những người đã ra ngục rồi, có một số người vẫn còn ở trong ngục, Marda và Peter đã kết nối liên lạc với những người này, không ít tội phạm đã bị tình mẹ thương con của cô làm cho cảm động, bất luận là người da trắng hay da đen, họ đều tự nguyện trình báo để làm xét nghiệm tủy xương, hy vọng có thể hiến tủy cho Monica, nhưng trong số họ cũng không có tủy xương thích hợp.


Rất nhiều tội phạm năm đó đều bày tỏ sự chân thành và quan tâm sâu sắc, họ đều cung cấp manh mối cho vợ chồng Marda.

Nhưng đáng tiếc thay, họ đều không phải là người da đen cưỡng hiếp năm đó.

Câu chuyện này cũng đã làm cảm động rất nhiều người dân, không ít người tự nguyện làm xét nghiệm tủy, để xem tủy xương của bản thân mình có thích hợp hay không.

Người tình nguyện càng lúc càng nhiều lên tạo thành một làn sóng hiến tủy của những người tình nguyện tại thành phố Foyer, làn sóng ấy đã cứu được khá nhiều sinh mệnh của những người bị bệnh máu trắng, nhưng Monica lại không nằm trong số những người may mắn này.

Marda và Peter vẫn hồi hộp lo lắng mà chờ đợi người da đen kia xuất hiện…

Hơn hai tháng trôi qua, người này vẫn không xuất hiện

Hai vợ chồng thấp thỏm không yên, nghĩ rằng, cũng có thể người đàn ông da đen kia đã không còn trên cõi đời này nữa?

Cũng có thể đã rời khỏi quê nhà, từ lâu đã không còn ở Ý nữa rồi?

Cũng có thể anh ta không muốn hủy hoại cuộc sống của chính mình, nên không muốn bước ra?…

Nhưng bất luận như thế nào, chỉ cần Monica còn sống một ngày, họ sẽ không từ bỏ hy vọng tìm kiếm người đàn ông da đen kia.

Người đàn ông bí ẩn…dần hé lộ


Sau khi bản tin tìm người đặc thù này xuất hiện trên trang báo ở thành phố Napoli, trong lòng ông chủ 30 tuổi của một nhà hàng cao cấp bắt đầu dậy sóng.

Anh là người da đen, tên Achlia.

Ngày 17/5/1992, trong cuộc đời anh đã trải qua một đêm mưa tầm tã tựa như ác mộng, anh chính là người được nhắc đến trong câu chuyện trên.

Không ai có thể ngờ được rằng Achlia thắt lưng bạc triệu của ngày hôm này từng là một người rửa chén bị người ta sai tới sai lui. Bởi cha mẹ mất sớm, một người không được ăn học nhiều như anh đã phải lăn lộn kiếm sống từ rất sớm.

Người thông minh chăm chỉ như anh chỉ mong sao dùng sự cần cù lao động của mình có thể đổi lấy tiền bạc và sự tôn trọng của người khác, nhưng trớ trêu thay ông chủ của anh là người phân biệt chủng tộc, dẫu cho anh cố gắng thế nào, vẫn luôn phải chịu đánh đập chửi mắng từ ông ta.

Hôm đó là sinh nhật lần thứ 20 của Achlia


Anh dự định sẽ nghỉ làm sớm để đón mừng sinh nhật của mình, không ngờ trong lúc loay hoay đã vô tình làm rơi một cái đĩa, ông chủ túm chặt lấy cổ anh bắt anh phải nuốt hết những mảnh vỡ đó. Achlia căm phẫn dâng trào đã cho ông ta một đấm, rồi xông ra khỏi quán.

Anh vẫn chưa hết căm hận và quyết tâm báo thù người da trắng, buổi tối trên đường trời mưa tầm tã dường như không có một bóng người đi lại, trên bãi đậu xe anh gặp Marda, xuất phát từ sự báo thù về phân biệt chủng tộc, anh đã vô tình cưỡng gian người phụ nữ vô tội đó.

Sau sự việc, Achlia trong lòng thấp thỏm không yên. Ngay tối hôm đó, anh đã dùng số tiền đón sinh nhật của mình mua vé xe lửa đến thành phố Napoli, rời xa khỏi thành phố này.

Về sau, Achlia kiếm được một công việc thuận lợi ở nhà hàng của một người Mỹ, đôi vợ chồng người Mỹ đó rất quý tính cách thông minh cần cù của anh, còn đem cô con gái Lina gả cho anh, về sau thậm chí còn giao cho anh quản lý toàn bộ công việc kinh doanh của nhà hàng.

Sự day dứt trong tâm lúc nào cũng đè nặng lên tâm hồn anh
Mấy năm trở lại đây, anh không chỉ phát triển nhà hàng thành một nhà hàng cao cấp sang trọng kinh doanh thịnh vượng, mà còn có được ba đứa con đáng yêu.

Trong mắt người nhà và người làm, Achlia thật sự là một ông chủ tốt, người chồng tốt và người cha tốt.


Vậy mà trong lòng anh vẫn không sao quên được tội ác năm xưa mà mình đã phạm. Anh luôn cầu nguyện với Thượng Đế xin Người hãy phù hộ người phụ nữ đã từng bị anh làm hại kia, hy vọng cô có thể bình an vô sự sống một cuộc sống hạnh phúc, và không bị tổn hại bởi những gì tội lỗi anh đã gây nên. Nhưng anh trước giờ chưa từng đem bí mật trong lòng này nói với bất kỳ người nào cả.

Buổi sáng hôm đó, Achlia đã đọc đi đọc lại bản tin đó đến mấy lần, trực giác mách bảo rằng anh chính là kẻ cưỡng gian được tìm trên tờ báo đó. Anh không bao giờ nghĩ đến rằng, người phụ nữ đáng thương đó cuối cùng đã mang thai và đã nuôi dưỡng đứa con vốn không thuộc về mình.

Cả ngày hôm đó, Achlia mấy lần muốn gọi điện thoại cho bác sĩ Andrew, nhưng mỗi lần điện thoại còn chưa quay xong anh liền vội cúp máy. Trong lòng Achlia đang giãy giụa đau đớn, nếu như đứng ra thừa nhận tất cả, mọi người sẽ biết được quá khứ xấu xa nhất của anh, những đứa con sẽ không còn yêu thương anh nữa, anh sẽ mất đi gia đình hạnh phúc và người vợ xinh đẹp, cũng sẽ mất đi sự tôn trọng của xã hội đối với mình.

Hết thảy những thứ này là kết quả anh đã không ngừng nỗ lực phấn đấu trong suốt mấy năm nay, vất vả lắm mới có được!

Buổi tối hôm đó, khi đang ăn cơm, mọi người trong nhà đều bàn luận về những tin tức có liên quan đến Marda trên báo chí như những lần trước. Người vợ Lina nói: “Em thật sự rất khâm phục người phụ này, nếu như đổi lại là em, em sẽ không có can đảm để nuôi dưỡng con gái do mình bị cưỡng hiếp rồi sinh ra, em càng khâm phục người chồng của cô ấy, anh ta quả thật là một người đàn ông đáng được tôn trọng, lại có thể chấp nhận một đứa con như thế”.

Achlia im lặng nghe những lời đàm luận của vợ rồi đột nhiên hỏi: “Vậy em nhìn nhận kẻ cưỡng hiếp đó như thế nào?”

Người vợ lòng đầy căm phẫn nói: “Em tuyệt đối không thể tha thứ cho hắn ta được, năm xưa đã làm sai rồi, vào thời khắc then chốt của bây giờ, hắn ta lại rụt cổ trốn tránh. Hắn ta thật đúng là quá đê tiện, quá ích kỷ rồi, thật là quá ghê tởm! Hắn ta đúng thật là con quỷ hèn nhát!”

Achlia ngơ ngác lắng nghe, muốn đem tất cả sự thật nói với vợ. Buổi tối hôm đó, do cậu con trai 5 tuổi không chịu ngủ, Achlia lần đầu tiên đã đánh nó một bạt tai. Đứa con trai vừa khóc vừa nói: “Ba là người ba xấu xa, con sẽ không còn quan tâm đến ba nữa. Ba không phải là ba của con nữa”.

Trong lòng Achlia xung đột mạnh, anh ôm chặt con vào lòng, nói: “Ba thật sự xin lỗi, ba sẽ không bao giờ đánh con nữa đâu. Tất cả là lỗi của ba, con hãy tha thứ cho ba, được không?”. Nói đến đây, nước mắt Achlia không ngừng trào ra.

Đứa con sợ quá, dường như nó cũng hiểu chuyện, vội lấy tay lau nước mắt và an ủi Achlia: “Được rồi, con tha thứ cho ba. Thầy giáo dạy rằng, đứa bé biết sai mà nhận lỗi mới là đứa bé ngoan”.

Achlia cả đêm trằn trọc không sao ngủ được, anh cảm thấy bản thân mình dường như đang bị dày vò dưới địa ngục, những khung cảnh trong đêm mưa gió tội ác đó và hình bóng của người phụ nữ kia không ngừng đan xen xuất hiện trước mắt, và dường như anh còn nghe thấy tiếng khóc và tiếng gọi đau thương của người phụ nữ kia nữa. Anh không ngừng tự hỏi chính mình: “Mình rốt cuộc là người tốt, hay người xấu đây?”

Nghe thấy hơi thở đều đều của người vợ đang nằm bên cạnh, anh liền mất đi dũng khí để nói ra mọi chuyện.

Ngày hôm sau thần sắc anh cực kỳ tiều tụy, trong lòng càng lúc càng nặng trĩu…

Người vợ rất nhanh đã nhận ra sự khác thường nên quan tâm hỏi han chồng.

Buổi sáng khi đi làm, các nhân viên đều chào hỏi anh thân thiết: Chào ngài tổng giám đốc! Anh sắc mặt tiều tụy chào lại họ, trong lòng cảm thấy toàn là xấu hổ và nhục nhã. Achlia cảm thấy bầu trời dường như đã đổ sụp xuống rồi!

Tình thương của người cha bùng lên


Mấy ngày sau, Achlia không cách nào im lặng được nữa, anh liền gọi điện thoại ẩn danh cho bác sĩ Andreew bằng điện thoại công cộng. Anh cố hết sức để giọng nói của mình trông thật bình tĩnh: “Tôi rất muốn biết bệnh tình của cô bé bất hạnh kia”.

Bác sĩ Andrew trả lời rằng, bệnh tình của cô bé đó rất nghiêm trọng, cuối cùng ông còn thương cảm rằng: “Không biết con bé có thể đợi được đến ngày cha ruột của nó xuất hiện hay không”.

Lời nói này đã chạm đến tận đáy lòng Achlia, tình thương của người cha đã bùng lên từ nơi sâu thẳm trong tâm hồn anh, cô bé đó dù sao cũng là cốt nhục của mình!

Anh quyết định bước ra để cứu Monica, anh đã phạm sai lầm một lần rồi, bây giờ không thể phạm sai lầm tiếp nữa.

Buổi tối hôm đó, anh lấy hết can đảm để nói với vợ tất cả. Cuối cùng anh nói: “Anh rất có khả năng chính là cha ruột của đứa bé đó! Anh phải đi cứu con bé!”

Vợ anh bàng hoàng, căm phẫn, thương tâm, trái tim như vỡ vụn ra khi nghe hết tất cả những điều này rồi nói: “Anh là đồ dối trá!”

Buổi tối hôm đó, cô đã dắt theo ba đứa con, lái xe đến nhà ba mẹ. Khi cô đem hết bí mật của Achlia kể lại với ba mẹ, đôi vợ chồng này lúc đầu cũng vô cùng tức giận, nhưng sau khi nghe xong đã rất mau chóng lấy lại bình tĩnh.

Họ nói với con gái rằng: “Chúng ta nên tức giận về hành vi của Achlia trong quá khứ. Nhưng con có từng nghĩ qua hay chưa, anh ấy có thể bước ra, cần có dũng khí lớn đến dường nào, điều này chứng minh rằng lương tâm của anh ta còn chưa mất đi. Con là hy vọng chồng con là một người từng phạm sai lầm, nhưng bây giờ có thể sửa đổi? Hay là muốn một người chồng mãi mãi chỉ biết chôn vùi quá khứ tàn ác?”

Cô đã im lặng không nói gì cả. Ngày hôm sau, trời vừa sáng Lina vội trở về bên cạnh Achlia, nhìn thấy Achlia cặp mắt đỏ hoe, Lina kiên định nói : “Achlia, anh hãy đến chỗ bác sĩ Andrew đi! Em sẽ đi cùng với anh!”

Trong tuyệt vọng luôn xuất hiện ánh sáng hy vọng

Ngày 3/2/2003, vợ chồng Achlia đã liên lạc được với bác sĩ Andrew. Ngày 8/2, vợ chồng Achlia vội đến bệnh viện Elizabeth, bệnh viện đã làm xét nghiệm DNA và kết quả là anh thật sự chính là cha ruột của Monica.

Khi biết được người đàn ông da đen đã làm nhục mình cuối cùng đã dũng cảm bước ra, những giọt nước mắt hạnh phúc không ngừng lăn dài trên má Marda.

Cô đã căm hận Achlia trong suốt 10 năm, nhưng thời khắc này đây cô lại vô cùng cảm động.

Tất cả đều được tiến hành cực kỳ bí mật. Để bảo vệ đời tư của vợ chồng Achlia và vợ chồng Marda, bệnh viện đã không nói ra tên thật và thân phận của họ cho báo chí mà chỉ thông báo với kí giả rằng đã tìm được cha ruột của Monica.


Thông tin này đã khiến toàn bộ người dân thành phố quan tâm đến sự kiện này phấn khởi, họ không ngừng gọi điện thoại và viết thư cho bác sĩ Andrew, nhờ ông gửi sự tha thứ và lòng tôn kính của họ đến người da đen này: “Anh ấy từng là tội nhân, nhưng giờ đây anh ấy là một anh hùng!”

Đối mặt, đó mới là sự cứu vãn và chuộc tội thật sự

Ngày 10/2, vợ chồng Marda yêu cầu được gặp mặt Achlia. Lúc đầu, anh không có dũng khí gặp họ, nhưng Marda cầu xin hết lần này đến lần khác nên anh mới dám nhận lời.

Ngày 18/2, dưới sự sắp xếp bí mật của bệnh viện, Marda gặp Achlia trong phòng khách của bệnh viện. Đầu tóc của anh vừa mới cắt, khi nhìn thấy Marda, bước chân nặng nề khó bước, sắc mặt tái nhợt hẳn lên. Marda và chồng bước đến, nắm chặt lấy tay anh, ngay tức khắc 3 người khóc không thành tiếng, nước mắt của ba người hòa lẫn vào nhau.

Rất lâu sau, Achlia nghẹn ngào nói: “Xin lỗi, xin lỗi, xin hãy tha thứ cho tôi! Câu nói này tôi đã chôn sâu trong lòng suốt hơn 10 năm nay rồi, hôm nay cuối cùng đã có cơ hội để nói với chị”.

Marda nói: “Cảm ơn cậu đã có thể bước ra. Cúi xin Thượng Đế phù hộ, tủy xương của cậu đã cứu sống con gái tôi!”

Ngày 19/2, bệnh viện xét nghiêm xương tủy đối với Achlia, may mắn thay nó hoàn toàn thích hợp với Monica!

Bác sĩ xúc động nói: “Đây thật sự là kì tích!”

Ngày 22/2/2003, thời khắc mà mọi người chờ đợi từ lâu cuối cùng đã đến, xương tủy của Achlia được cấy ghép vào trong thân thể của Monica.

Một tuần sau đó, Monica khỏe mạnh xuất viện. Vợ chồng Marda đã hoàn toàn tha thứ cho Achlia, mời anh và bác sĩ Andrew đến nhà họ làm khách. Nhưng ngày hôm đó Achlia lại không đến, anh nhờ bác sĩ Andrew mang đến một lá thư.

Trong thư anh vô cùng day dứt nói rằng:

“Tôi không thể quấy nhiễu cuộc sống bình yên của anh chị lần nữa. Tôi chỉ hy vọng Monica và anh chị sẽ sống hạnh phúc bên nhau, nếu như anh chị có khó khăn gì, xin hãy nói với tôi, tôi nhất định sẽ giúp đến cùng! Đồng thời, tôi cũng rất cảm kích Monica, từ một ý nghĩa khác mà nói, là con bé đã cho tôi một cơ hội để chuộc tội, là con bé đã cho tôi có được những khoảnh khắc vui vẻ của nửa cuộc đời còn lại. Đây chính là món quá mà con bé đã tặng cho tôi!”

Đây quả thật là một câu chuyện xung đột tâm can, xúc động lòng người…….

Có lẽ bạn cũng đã từng làm sai, đi lầm đường, nhưng chỉ cần có lòng sửa lỗi thì bạn có thể “bình thản mà đối mặt với tương lai”!

Nguồn: Internet


THÔN VĨ DẠ

ĐÂY THÔN VĨ DẠ
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay?

Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra...
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?

HÀN MẶC TỬ



BUỒN MAN MÁC GHÉ THĂM THÔN VĨ DẠ

Thôn Vĩ Dạ đã thành một làng quê nổi tiếng được nhiều người yêu thi ca biết đến thông qua bài thơ trứ danh "Đây thôn Vĩ Dạ" của thi nhân Hàn Mặc Tử. Đến Huế, tìm một chút hoài niệm cảnh cũ người xưa lạc bước đến Vĩ Dạ thôn. Tên đất vẫn còn, dòng Hương vẫn còn đấy những nhưng cảnh sắc đã khác xưa nhiều lắm.

Vĩ Dạ thôn giờ đây đã là một 'công trường' khổng lồ chuyên bắt và chế biến các món ăn từ con hến, cung cấp một nét lạ trong ẩm thực khi du khách đến Huế.


Đến Vĩ Dạ bạn khó có thể bắt gặp hình ảnh "Thuyển ai đậu bến sông trăng đó?..." bởi giờ đây quanh thôn Vĩ Dạ đã là bến buôn bán hến.


Những con hến từ Vĩ Dạ tỏa đi khắp cố đô Huế cung cấp một nét âm thực nổi tiếng: Cơm hến Huế.

Bấy lâu, hình như đã không còn nhiều người thăm Vĩ Dạ khi đến Huế, lại càng ít người xem nó như một địa chỉ du lịch. Vĩ Dạ vẫn nằm trầm mặc bên dòng Hương Giang với cái tên mới Cồn Hến. Cồn Hến thuộc xã Hương Lưu, phường Vĩ Dạ.


Trên dòng Hương Giang bạn sẽ bắt gặp những chiếc thuyền ngược xuôi cào hến và các mệ, các o cần mẫn miệt mài với nghề đãi hến.


Sẽ không còn những con người nên thơ lãng mạn trong tứ thơ của thi nhân họ Hàn, Giờ đây con người Vĩ Dạ luộn bân rộn với nghề mưu sinh từ con hến.


Trăm năm vật đổi sao rời, nhưng những hình ảnh "Vườn ai mướt quá xanh như ngọc" hay "Thuyền ai bến sông trăng đó", "Ở đây sương khói mờ nhân ảnh" vẫn ám ảnh "khách đường xa" khi bước trên con đường cồn Hến, xao lòng nghe tiếng vỏ hến lạo xạo vỡ tan dưới chân người để có cảm giác thời gian lắng đọng mặc dù cảnh cũ đã không còn.

Ở Vĩ Dạ có khoảng 60 hộ gia đình chuyên chế biến hến, các lò nấu hến hoạt động suốt ngày đêm.


Con hến Vĩ Dạ nổi tiếng ngọt thơm không đâu bằng.


Người dân khắp cố đô Huế hằng ngày đến cồn hến để mua hến về chế biến bữa ăn hàng ngày và phục vụ ẩm thực cho khách du lịch.

Cũng có thể bắt gặp một gánh hàng rong “đặc sản” của các o, các mệ trên cồn luôn dành tặng khách những nụ cười đầm ấm và một bát nước chè để ấm lòng sau khi ăn cơm hến, để lại ngỡ ngàng với nét duyên ngàn năm rất Huế. Vô tình gặp lại một hình ảnh người thiếu nữ mờ ảo trong tâm trí thi nhân họ Hàn.



Các mệ, các o ở Thôn Vĩ Dạ giờ đây luôn tất bật với gánh cơm hến mưu sinh ngang dọc cố đô. Bạn có thể gặp những hình ảnh rất thực, vành nón che ngang khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi khắp phố phường Huế trên những khuôn mặt phúc hậu của người Vĩ Dạ.


Sở dĩ người dân Huế gọi Vĩ Dạ thôn là cồn hến bởi đây là bãi đất phù sa rộng nổi lên giữa sông Hương. Xung quang cồn là nơi đổ vỏ hến sau khi chế biến.

Nếu bạn là người ưa sự chiêm nghiệm đổi thay không gian và thời gian, hãy đến thăm thôn Vĩ Dạ, khám phá người và nghề làm hến.

Yên Ninh
Theo Vietnam.net


Bài hát: Đây Thôn Vĩ Dạ - Nhac: Võ Tá Hân - Thơ: Hàn Mặc Tử - Ca sĩ: Vân Khánh





CON TRÙNG TRỤC

Đừng vội đọc bài viết, các bạn xem những tấm hình tôi post lên trước rồi các bạn đoán là con gì. Riêng tôi thì với cái nhìn đầu tiên tôi nghĩ ngay đến con "chem chép" mà ở Úc người ta hay gọi là con "mussel". Dọc theo các bãi biển, các ghềnh đá, chân cầu tàu chúng hay bám vào đấy. Có khi trong tiệm bán hải sản, có bán con rất to dài khoảng 8-10 cm.
Nếu bạn cũng nghĩ như tôi thì hoàn toàn sai trừ các bạn ở VN đã có ăn qua con này vì đây là một loại đặc sản chỉ có ở VN (loại đặc hữu của Việt Nam). Nhất là dân miền Nam và là dân của vùng ĐBSCL thì chắc là chẳng có cơ hội biết qua trừ khi đọc được sách. Nó là con "Trùng Trục". Cái tên nghe lạ qúa phải không ?
TRÙNG TRỤC CÓ KHÍA
Lanceolaria fruhstorferi (Bavay et Dautzenberg, 1901)
Unio fruhstorferi Bavay et Dautzenberg, 1901.
Họ: Trai cánh Unionidae
Bộ: Trai Unionoida
Đặc điểm nhận dạng:
Trùng trục cỡ trung bình, vỏ tương đối ngắn, rộng bản vuốt nhọn đột ngột. Vỏ dày vừa, vùng đỉnh vỏ thấp. Cạnh trước tròn đều, cạnh bụng thẳng hơi lõm ở khoảng giữa, cạnh lưng hơi cong xuống. Mặt ngoài vỏ nhẵn ở vùng đầu trước, ở đỉnh vỏ thấy các gờ dọc ngắn song song và các dãy nốt sần chữ chi. Phần đuôi vỏ có những khía dọc lớn song song chạy ra tới đầu mút. Vỏ màu nâu đen, xà cừ màu trắng, ánh ngũ sắc.



Sinh học - Sinh thái:
Sống trong sông vùng núi, đáy mềm bùn, cát.
Phân bố:
Trong nước: Cao Bằng (sông Bằng), Thừa Thiên - Huế, Nam Trung Bộ (Phúc Sơn).
Thế giới: Chỉ có ở Việt Nam.
Giá trị:
Có giá trị khoa học, thực phẩm.
Tình trạng:
Loài đặc hữu, vùng phân bố bị chia cắt, đang bị khai thác nhiều. Trước năm 1975, gặp phổ biến trong sông Bằng (Cao Bằng). Sau năm 1975, đặc biệt từ 1990 tới nay, do có giá trị làm thực phẩm, lượng khai thác hàng năm tăng cao, làm giảm số lượng rõ rệt, có thể tới 20%. Diện phân bố Trùng trục có khía trước 1975 có ở Cao Bằng, Trung và Nam Trung Bộ. Hiện nay, do khai thác mạnh và tình trạng ô nhiễm các sông, diện tích thu hẹp. Các điều tra và phỏng vấn nhân dân địa phương năm 2000, 2001 tại sông Bằng (Cao Bằng) đã không thu được mẫu sống của loài này.
Biện pháp bảo vệ:
Đã được đưa vào Sách Đỏ Việt Nam và danh sách các loài cần được bảo vệ của ngành Thuỷ sản từ trước 1996. Kiến nghị: hạn chế khai thác, bảo vệ tránh gây ô nhiễm nước sông. Nghiên cứu bổ sung số lượng bằng biện pháp nuôi nhân tạo.
(theo Sinh Vật Rừng Việt Nam)


Trùng Trục có thể biến chế thành nhiều món ăn bổ dưỡng rất tốt cho sức khỏe. Bây giờ mời các bạn đọc bài sau:

LẠ MIỆNG VỚI MÓN TRÙNG TRỤC ĐỒNG QUÊ

Vào mỗi buổi chiều thu, những bà mẹ quê vùng trung du Bắc bộ lại trổ tài khéo tay chế biến món trùng trục dân dã, riêng có ở nơi này.
Những ngày này, muốn đổi khẩu vị, người dân thôn quê miền trung du Bắc bộ chỉ cần xắn quần lội xuống ao ngòi hì hụp mò trùng trục về chế biến món ăn. Loài trùng trục dân dã, sống dưới ao bùn vốn quen thuộc nhưng khi chịu khó "biến tấu" sẽ thành những món ăn ngon, vô cùng lạ miệng.
Trùng trục bé hơn con trai, cọc rào rất nhiều, mình chỉ độ to hơn ngón tay trỏ, con dài cũng chỉ khoảng hai đốt tay. Ấy vậy mà chúng sống và sinh sôi khỏe đến lạ. Trùng trục sống sâu dưới đáy ao, bờ ngòi, ven ruộng nước, cắm mình tua tủa xuống bùn để sống và sinh nở.


Từ lâu, người nông dân Bắc bộ luôn coi trùng trục là con vật lành, dân dã và dùng nó như một thứ thực phẩm tự nhiên giàu chất dinh dưỡng.
Trùng trục béo nhất là vào giữa và cuối thu. Vì thế, vào mùa này, người ta tranh thủ lúc nông nhàn, lội xuống chừng nửa đầu gối nước là có thể mò về hàng chậu đầy trùng trục.
Những chú trùng trục đang độ béo vỏ bóng mượt, chỉ cần ngâm nước độ hai giờ cho trùng trục nhả bớt bùn là có thể mang ra chế biến.
Người dân quê chế biến trùng trục thành nhiều món ăn khác nhau. Mỗi món để lại dư vị riêng đầy ấn tượng.
Giữa tiết trời mùa thu mát mẻ, ngồi bên chõng tre thưởng thức món trùng trục hấp lá bưởi thì không còn gì thú vị bằng. Món này dễ chế biến như để ngon thì cần sự cầu kỳ về gia vị.
Trùng trục rửa sạch, cho vào nồi cùng vô số lá bưởi tươi cùng một chút củ sả. Đun lửa chừng 15 phút là có một món trùng trục hấp nóng hổi. Khi ấy, trùng trục tự tách đôi vỏ, để lộ phần thịt vàng ươm bên trong. Khi ăn chấm nước mắm ngon, cộng với ớt chín đỏ băm nhuyễn.


Dân sành ẩm thực thường ăn trùng trục kèm chuối xanh, mấy quả ớt tươi, rau tía tô và uống thêm bát nước luộc đậm đà. Thưởng thức món này, thực khách như cảm nhận được vị thơm ngọt tự nhiên của trùng trục, như thu tất cả các hương vị thơm ngon vườn nhà.
Thú nhất là ngồi bên bếp than hồng, kẹp từng con trùng trục vào cặp tre rồi nướng trên than. Món trùng trục nướng vừa thơm vừa béo ngậy, vừa ngon cả ở sự chờ đợi khi nướng.
Tinh tế và đậm đà dư vị hơn với món cháo trùng trục ăn vào cuối thu và cả đầu đông. Người ta dùng thịt trùng trục băm nhỏ với củ hàng khô sau đó phi hành mỡ xào khô dùng làm nhân cháo.
Nồi cháo được nấu riêng với nước luộc trùng trục, khi ăn múc ra tô rồi rắc nhân thịt trùng trục lên trên kèm theo rau thơm thái chỉ.
Bát cháo trùng trục vừa quen lại vừa lạ. Thực khách thấy quen ở cái vị gạo ngọt bùi nơi đồng quê nhưng lại thấy lạ ở cái nhân thịt trùng trục vừa ngọt vừa thơm.


Cháo trùng trục thêm chút lá tía tô còn là bài thuốc giải cảm khá tốt của dân gian, ăn xong, người thấy nhẹ nhõm, toát mồ hôi.
Vào mỗi buổi chiều thu, những bà mẹ quê vùng trung du Bắc bộ lại trổ tài khéo tay chế biến món ăn chỉ có ở nơi này. Món trùng trục dân dã là thế vậy mà qua bàn tay thơm thảo của những người dân quê lại trở thành món ăn đầy dư vị, đậm đà khó quên.
Nguyễn Thế Lượng
(Sưu tầm trên mạng)





Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016

NHÂN VÔ THIÊN NHẬT HẢO, HOA VÔ BÁCH NHẬT HỒNG

Nhân vô thiên nhật hảo, hoa vô bách nhật hồng
人無千日好,花無百日紅


Câu ngạn ngữ này khuyên chúng ta: Đường đời chẳng thể mãi thuận lợi, sẽ luôn gặp phải những điều trắc trở, không may. Vì thế chúng ta nên trang bị những nhận thức đúng đắn để có thể đối diện với trắc trở với một thái độ lạc quan.
Hôm nay, tôi đọc được một bài thơ của thi hào Nguyễn Du (阮攸), ông lấy ý đó gói ghém trong bài thơ chữ Hán sau đây:

行樂詞其二 (阮攸)

山上有桃花, 
綽約如紅綺。 
清神弄春妍, 
日暮著泥涬。 
好花無百日, 
人壽無百歲。 
世事多推移, 
浮生行樂事。 
席上有妓嬌如花, 
壺中有酒如金波。 
翠管玉簫緩更急, 
得高歌處且高歌。 
君不見王戎牙籌手自捉, 
日日會計常不足。 
三公臺傾好李死, 
金錢散作他人福。 
又不見馮道晚年稱極貴, 
歷朝不離卿相位。 
鐘鳴鼎食更還空, 
千載徒留長樂敘。 
眼前富貴如浮雲, 
浪得今人笑古人。 
古人墳塋已纍纍, 
今人奔走何紛紛。 
古今賢愚一丘土, 
生死關頭莫能度。 
勸君飲酒且為歡, 
西窗日落天將暮。



Hành lạc từ kỳ 2 (Nguyễn Du)

Sơn thượng hữu đào hoa, 
Xước ước như hồng ỷ. 
Thanh thần lộng xuân nghiên, 
Nhật mộ trước nê trĩ. 
Hảo hoa vô bách nhật, 
Nhân thọ vô bách tuế. 
Thế sự đa suy di, 
Phù sinh hành lạc sự. 
Tịch thương hữu kỹ kiều như hoa, 
Hồ trung hữu tửu như kim ba. 
Thuý quản ngọc tiêu hoãn cánh cấp, 
Đắc cao ca xứ thả cao ca. 
Quân bất kiến Vương Nhung nha trù thủ tự tróc, 
Nhật nhật cối kê thường bất túc. 
Tam công đài khuynh hảo lý tử, 
Kim tiền tán tác tha nhân phúc. 
Hựu bất kiến Phùng Đạo văn niên xưng cực quý, 
Lịch triều bất ly khanh tướng vị. 
Chung minh đỉnh thực cánh hoàn không, 
Thiên tải đồ lưu "Trường lạc tự". 
Nhãn tiền phú quý như phù vân, 
Lãng đắc kim nhân tiếu cổ nhân. 
Cổ nhân phần doanh dĩ luỹ luỹ, 
Kim nhân bôn tẩu hà phân phân. 
Cổ kim hiền ngu nhất khâu thổ, 
Sinh tử quan đầu mạc năng độ. 
Khuyến quân ẩm tửu thả vi hoan, 
Tây song nhật lạc thiên tương mộ.



Hành lạc từ kỳ 2 (Dịch thơ: Trần Nhất Lang)

Triền non rợp bóng hoa đào 
Đẹp xinh như lụa đỏ mầu thắm tươi. 
Sáng xuân hoa mỉm miệng cười 
Chiều hôm rơi rụng nằm nơi đất lầy. 
Đời hoa không quá trăm ngày 
Trăm năm, nhân thế mấy ai tuổi này. 
Việc đời luôn vẫn đổi thay 
Phù sinh một kiếp, cứ say thỏa lòng. 
Tiệc vui người đẹp hoa nhường 
Trong vò rượu quí ánh vàng long lanh 
Dập dìu tiêu sáo chậm nhanh 
Dịp vui hiếm có, thỏa tình hát ca. 
Vương Nhung lo đếm thẻ ngà 
Ngày ngày tính toán, biết là đủ đâu? 
Đài nghiêng mận chết từ lâu 
Bạc vàng tiêu tán người sau hưởng phần. 
Họ Phùng tuổi lão giầu sang 
Mấy triều khanh tướng còn vang tiếng đời 
Đỉnh chung rồi cũng buông xuôi 
Duy bài “Trường Lạc” để đời ngàn năm. 
Công danh tiền bạc phù vân 
Người nay lấy chuyện cổ nhân gẫm cười. 
Tha ma kẻ trước chôn vùi 
Bây giờ thiên hạ ngược xuôi nhọc lòng 
Ngu, hiền một nấm mồ nông 
Tử, sinh muốn tránh cũng không được nào. 
Vui chơi dăm chén rượu đào 
Hoàng hôn bên cửa rót vào hiên tây.



(Sưu tầm trên mạng)