Muốn nói cho người ta nghe theo mình mà thiếu duyên lành thì quả thật vô cùng khó khăn, chính Đức Phật có đầy đủ phước đức, biện tài vô ngại, dùng vô số phương tiện nhiệm mầu hóa độ chúng sanh, có người vừa nghe qua, liền giác ngộ hoan hỷ tín thọ phụng hành, nhưng cũng có người không muốn nghe, còn chống đối lại, điển hình như Đề Bà Đạt Đa...
Cho nên, kinh Phật có câu: "Phật hóa hữu duyên nhơn" nghĩa là Đức Phật chỉ háo độ được những chúng sanh có duyên với Ngài, còn không có duyên thì không độ được. Chẳng hạn, như trường hợp vợ của ông trưởng giả Cấp Cô Độc, Phật và chư Thánh Tăng không độ được, nhưng Tôn giả La Hầu La lại độ được bà quy y Tam bảo, thọ trì Ngũ giới. Chư Tăng thấy thế lấy làm lạ hỏi Phật nguyên do tại sao?
Phật nói: "Sở dĩ La Hầu La độ được vợ ông Cấp Cô Độc là vì trong nhiều kiếp trước La Hầu La đã từng làm con của bà".
Truyện trên cho chúng ta thấy, gặp trường hợp mình nói lẽ phải mà người ta không nghe, chứng tỏ rằng ta không có duyên với họ thì chớ có tranh cãi làm chi cho sanh phiền muộn.
Hơn nữa, các pháp nhân như vậy, duyên như vậy, quả như vậy, báo như vậy, chúng chỉ là trò huyễn hóa, vô thường giả tạm, cho dù đúng sai, tốt xấu, được mất, hơn thua, chung qui rồi cũng trở về cát bụi. Chúng ta chớ có cưỡng cầu, đấu tranh làm chi để rồi tạo thêm nghiệp chướng.
HT. Thích Giác Thiện
(Sưu tầm trên mạng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét